Một thúng đạo lý
Đây là tuyển tập một thúng đạo lý của mình, sưu tầm có, tự chiêm nghiệm cũng có.
1
Con người như một tập hợp của những nghịch lý…
Với thời gian, họ chẳng có gì để gọi là mãi mãi, nhưng bản chất thì lại chẳng suy suyễn bao xa.
Quá khứ là thứ đã qua, sau mọi chuyện, dù có cố đến thế nào cũng không thể làm sống lại những ngày xưa cũ.
2
Bầu trời tối đen, đêm đông đặc quánh, thời gian như cái búa vô tình đập từng nhát vào hy vọng.
Niềm tin như chiếc bánh, bị năm tháng gọt dần, bồi thêm sau đó là sự trống rỗng, quạnh hiu…
3
Không có chiếc lá nào xanh trong suốt 365 ngày. Dù lá có rụng, cây vẫn là cây, vẫn vững chãi và tươi tốt.
Nhưng, chỉ những chiếc lá ở cạnh nhau mới thấy đau với khoảng trống của chiếc lá đã rơi rụng kia…
Khi ai đó biến mất khỏi cuộc đời nhau, một phần nào đó còn lại trong người kia
4
Đừng vứt bỏ những xúc cảm trong sâu thẳm cõi lòng để rồi sau đó lại nhặt lên…
Tìm cái mới không dễ, tìm cái thay thế không khó, nhưng… tìm về cái cũ thì không thể!
Khi ý thức được điều sai thì còn lại chỉ là nuối tiếc…
5
Con người ta thật lạ!
- Họ ghét sự lừa dối của người khác dành cho mình nhưng họ lại luôn luôn thích tự lừa dối chính mình.
- Khi quyết tâm thì như quả bóng căng tròn, lúc gần cán đích, lại xì hơi nhăn nhúm…
- Họ dễ dàng ngả vào lòng nhau khi đau khổ, hay khi khốn khó. Để rồi lúc bình an, sung túc nhất, họ lại dễ dàng lạc mất nhau!
6
Hoa cỏ dại nở thành chữ nghĩa
Dây lang gàn luống dọc lại bò ngang
Trần Hoà Bình
7
Thằng bờm có cái quạt mo
Sống trong thiên hạ vô lo trọn đời
Trọn đời không nợ nần ai
Không quyền chức để gọi ngài xưng ông
Không sang trọng chẳng bần cùng
Không mưu mánh, đừng mong ai phỉnh phờ.
Võ Thanh An
8
Việc cao cả thường là việc được ít người hiểu.
Hy vọng khiến cho đau thương trở nên cao cả đáng kính.
9
Ánh nắng lui đi thì ánh đèn đi tới,
Ánh đèn càng rực rỡ hơn khi trái đất rời xa mặt trời…
10
Một số người thoảng qua cuộc đời ta, và cũng có sẽ có vài người ghi dấu trong tim ta.
Kể từ lúc đó, ta dường như không còn là ta của trước đó nữa.
11
Nếu nuối tiếc thời gian, người ta thường sẽ đi quá nhanh.
Đến một lúc nào đó, họ chẳng còn nhận ra đâu là bình yên nữa.
12
Bạn không cần phải hoàn hảo để được yêu. Bạn chỉ cần là chính bạn, và sẽ có ai đó trân trọng điều đó.
Không phải là tất cả, và cũng chẳng cần là tất cả.
13
Có những người sẽ thay đổi cách mà bạn nhìn thế giới mãi mãi, chẳng thể làm ngược lại, mà cũng chẳng cần thiết phải vậy.
14
Đôi khi:
- Cái sự phồn thịnh vồn vã lại là đích đến của một thời thanh bình yên ắng.
- Còn sự vắng lặng nào đó nơi phố thị xưa kia lại chỉ là một phút giao thời trong đời tuổi trẻ!
15
Có những năm tháng qua đi chẳng làm nên nỗi nhớ.
Đôi khi chỉ một lần gặp gỡ cũng bồi hồi trăn trở mãi trong nhau.
Big moon time travel
16
Cây có gốc bám chặt nơi đất mẹ.
Cây càng cao, rễ bám càng nhiều.
Đất dùng sự cằn cỗi của mình để đổi lấy sự xanh tốt nơi cây.
Cách mà cây báo đáp tốt nhất chính là lá rụng về cội.
17
Nên nghĩ những điều mình nói
Nhưng đừng nói những điều mình nghĩ.
Đào sông tuỳ khúc, nhập gia tuỳ tục.
18
Sự trưởng thành của một con người không thể đo đếm bằng năm tháng. Đôi khi chỉ là khoảnh khắc quyết định trong những sự lựa chọn.
19
Làm việc đừng quá mong đợi kết quả, mà hãy kỳ vọng mình có thể làm được hết khả năng.
Anita Hill
20
Đường đến thành công, không có chỗ cho cảm xúc. On the way to success, there is no slot of feeling.
21
Có những câu chuyện buồn, những thước phim sầu cảm. Chúng show cho bạn không phải để tội nghiệp họ. Chỉ là để giúp bạn thấy cuộc sống bất công, cuộc đời ngắn ngủi mà hiểu được cái giá trị của những điều bạn đang có.
Hãy trân trọng nó khi ta còn có thể.
Bạn phải để quá khứ lại phía sau.
22
Cái chúng ta để lại sau lưng không bao giờ so sánh được với những gì chúng ta có thể chinh phục phía trước.
Chẳng ai muốn buộc mình vào một chiếc áo duy nhất, dù nó là một chiếc áo đẹp.
23
Sự nghiệp trong quá khứ cho dù rực rỡ huy hoàng cũng không thể đem đến cho hiện tại sinh khí; cho dù đường đời trong quá khức trắc trở, gặp phải những sự éo le, thảm thiết thì hiện tại cũng không còn nữa.
Ngày xưa như nước sông, đã đổ ra biển. Suối nhỏ của ngày hôm qua có lẽ đã thành giọt nước long lanh của biển cả.
Hãy để quá khứ ngủ yên, con người cần sống và phấn đấu cho hiện tại. Không nên quên, cũng đừng quá luyến tiếc!
24
Muốn tiến lên, phải khắc phục sự an nhàn!
Sở thích sẽ kích phát tiềm năng!
Bắt đầu dễ nhất, là làm điều mình thích!
Thành công dễ nhất, là là điều mình thích đến tận cùng!
25
Bản thân cuộc sống không có quá nhiều khó khăn, phiền toái; chính con người tự tạo ra phiền toái!
Cuộc sống có thể không công bằng, hơn nữa có khi còn rất tàn khốc. Nhưng nó không có nghĩa là mãi mãi sẽ không có vận may.
Hãy tự nhủ lòng sau mỗi sớm mai tỉnh giấc: Cuộc sống không phức tạp nhưng những gì ta vẫn nghĩ.
26
Hãy nói cho những người mà bạn yêu thương những điều mà họ muốn được nghe. Bởi bạn không thể biết được, khi nào sẽ là cuộc nói chuyện cuối cùng.
27
Bài học tốt nhất là khi trả bài từ sự thất bại.
28
Danh dự là thứ cần cả đời để xây, nhưng chỉ cần một giây để phá!