Lời tự tình cho em

Anh đã từng đắn đo: ở lại hay ra đi

Đà Lạt với anh, là tất cả những gì lưỡng lự

Có những ngày nhìn phố phường do dự

Bước lối nào thấy nét chữ ngày xưa?


Anh cũng từng đứng đợi dưới hiên mưa

Lòng phân vân: về chưa hay đợi tạnh?

Anh tự hỏi trong những ngày se lạnh

Mặc chiếc áo nào bớt cô quạnh mùa đông?


Anh không biết cho đến khi… anh gặp được em

Mọi đắn đo như bức rèm hé mở

Những quyết định giản đơn, như trong vườn hoa nở

Như một chiếc lá mềm, một nhịp thở đương nhiên


Chỉ cần có em…

Lựa chọn nào anh thấy cũng bình yên…